Bệnh Viêm Da Dị Ứng là bệnh ngoài da mãn tính rất phổ biến, ảnh hưởng đến cả người lớn, trẻ em và trẻ sơ sinh. Vùng da trên mặt và cơ thể rất khô và bị châm chích. Bệnh Viêm Da Dị Ứngcó 2 giai đoạn, giai đoạnh bệnh hoạt động (được biết như khi 'bùng phát' bệnh) và không hoạt động. Bệnh nhân phải bảo vệ da trong suốt giai đoạn bệnh không hoạt động là rất quan trọng để kéo dài khoảng thời gian giữa các giai đoạn bùng phát bệnh.
Bệnh Viêm da dị ứng là bệnh mãn tính không lây ở các vùng da trên mặt và / hoặc trên cơ thể, các vùng da này luôn luôn khô, ngứa và bị châm chích. Hay có thể nói, đây là một dạng bệnh mà da bị viêm - và chúng ngày càng phổ biến hơn, đặc biệt là ở các vùng miền Tây. Bệnh ảnh hưởng 10% dân số toàn cầu ( khoảng 10 - 20% trẻ em và 2 -5 % người lớn bị mắc bệnh) và hơn 30 năm, các trường hợp mắc bệnh tăng khoảng 200 - 300%
Trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ là trường hợp rất phổ biến bị mắc bệnh. 90% bệnh nhân phải trải qua các triệu chứng trước khi chúng 5 tuổi và 80% bệnh nhân trước 2 tuổi.
Ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, các vùng da dễ bị ảnh hưởng là vùng mặt, mặc dù khi chúng lớn lên, các vùng bệnh có thể lan rộng trên cơ thể. Viêm da dị ứng ở mặt ảnh hưởng đến mọi lứa tuổi, và thường xuất hiện như là các mảng khô, đóng vảy trên da dầu, vùng trán, xung quanh mắt và phía sau tai. Bệnh cũng bộc phát ở vùng má, đặc biệt là ở trẻ sơ sinh.
Các triệu chứng thì khác nhau ở mỗi người, tùy vào mùa, và tùy ngày. Người bệnh miêu tả 2 giai đoạn khác nhau của bệnh Viêm da dị ứng ở da - bệnh không hoạt động ("lúc nghỉ") và cấp tính ("bùng phát" bệnh).
Trong giai đoạn phát bệnh, người bệnh phải trải qua: ngứa dữ dội và da ngày càng đỏ hơn, dễ bong tróc, không đều màu và sưng phồng, thậm chí là chảy máu nhẹ.
Trong suốt giai đoạn không phát bệnh, các triệu chứng là da khô đến rất khô, bong tróc nhẹ, da bị châm chích (một tình trạng không phải bệnh được biết như là Xerosis) và vùng bị ảnh hưởng thường nhỏ và có khi bị nẻ.
Cũng như các vấn đề bệnh gây ra ở da như châm chích, bệnh Viêm da dị ứng có thể dẫn đến các vấn đề về mặt vật lý và tâm lý như thiếu ngủ, phân biệt đối xử, áp lực và phổ biến nhất là thiếu tự tin - đặc biệt là các trường hợp bị bệnh Viêm da dị ứng ở mặt. Dẫn đến kết quả là, người bệnh thường phải kiểm soát cuộc sống hàng ngày của họ chặt chẽ bằng cách thay đổi quần áo, thực phẩm, lựa chọn các sản phẩm trang điểm và các hoạt động mà họ sẽ tham gia. Các mối quan hệ cá nhân cũng có thể bị ảnh hưởng vì người bệnh luôn nghĩ rằng vẻ ngoài của họ giảm rất nhiều vì các triệu chứng này